Hãy nghĩ đến những công việc cần làm để tạo ra 1 Justin Bieber. Khâu sản xuất, quản lý, luyện thanh, choreography, tạo phong cách (swagger coaching) – tất cả những cố gắng đó để tạo ra 1 ngôi sao teen-pop ở 1 đất nước vẫn đang còn thèm khát muốn có thêm những ngôi sao như thế. Hàn Quốc không có sự thiếu hụt này nhờ vào vô số các công ty chuyên tạo ra 1 chuỗi các teenage idols, trong các nhóm với đủ loại cấu trúc khác nhau. 1 trong số những công ty lâu đời nhất là SM Entertainment, công ty đã tổ chức SM Town Live vào tối chủ nhật, 1 buổi biểu diễn bán hết vé tại Madison Square Garden cho nhiều nghệ sĩ của mình, mà chương trình reality TV-talent show hay A&R department của công ty nào tại Mỹ cũng muốn khám phá ra bất cứ nghệ sĩ nào trong số này.
Các thành viên của nhóm SHINee, với sự trợ giúp của quần áo da nhiều màu sắc và vô số các sản phẩm trang điểm tóc, mang đến sự hấp dẫn về mặt gợi cảm (sex appeal) cho chương trình.
Ngay cả teen-pop của Mỹ trong giai đoạn đỉnh cao cũng chưa bao giờ năng động như thế này. Kpop – viết tắt cho Korean pop – là 1 môi trường luôn luôn mới mẻ, cả về thành phần tham gia và về style; ngay cả những nghệ sĩ gạo cội vẫn còn khá trẻ và theo dòng nhạc trẻ trung. Tuy vậy, vẫn có những khác biệt rõ rệt giữa các nghệ sĩ gạo cội như BoA và TVXQ và những nghệ sĩ mới như Super Junior, Girls’ Generation và SHINee.
Các thành viên của các nhóm nhạc trẻ hơn ít bận tâm hơn về rào cản, sử dụng âm nhạc từ suốt chiều dài lịch sử của nhạc pop trong thập kỉ qua: hip-hop sau thời kì của Timbaland (post-Timbaland hip-hop rumbles), những giai điệu âm hưởng trance (trance-influenced thump), nhạc dance được dẫn dắt bởi arena-rock guitars và những bản ballad.
Trong số các nhóm này, nhóm còn khá mới, SHINee, có vẻ nhiều tham vọng nhất. Nhìn qua, những chàng trai của nhóm mặc quần áo da đầy màu sắc, đi giày Dr. Martens và vuốt keo cho tóc. Âm nhạc của họ, đặc biệt là Replay, Ring Ding Dong và Juliette, có vẻ mạo hiểm nhất, dù chỉ là khác 1 chút so với công thức của Kpop; màn biểu diễn của họ là 1 trong những màn tốt nhất của đêm diễn.
Nhưng SHINee có 1 format dễ nhận ra, số thành viên của họ giống với số thành viên của các nhóm nhạc Mỹ như ‘N Sync và Backstreet Boys. Điều Kpop đã làm rất xuất sắc trong những năm gần đây là những nhóm nhạc đông người dường như thách thức logic và trật tự. Super Junior, có thời điểm lên tới 13 thành viên, là 1 trong những highlight của đêm diễn, xuất hiện nhiều lần trong suốt buổi biểu diễn trong những bộ trang phục khác nhau, biểu diễn Mr Simple và Bonanama, bài hát nặng chất dance-pop. (K.R.Y, 1 nhóm nhỏ của Super Junior, biểu diễn 1 tiết mục có thể coi là xuất sắc nhất chương trình, “Sorry Sory Answer”, 1 bản R&B ballad).
Bên cạnh Super Junior là Girls’ Generation, người trình diễn khía cạnh lịch sự hơn của Kpop, trong đó có The Boys, debut American single của họ.
Girls’ Generation có lẽ là đại diện tiêu biểu cho khái niệm bẽn lẽn rụt rè của Kpop, trong 1 đêm diễn trong sáng và mộc mạc, thỏa mãn được nhu cầu của người xem nhưng chưa thỏa mãn được sự mong muốn của họ. (Đây là điều trái với công thức của Mỹ, ở đất nước này các ca sĩ nữ trẻ tuổi thường khai thác nhiều về mặt gợi cảm hơn các ca sĩ nam)
Tại đêm diễn, các ca sĩ nam và nữ diễn chung sân khấu chỉ 1 vài lần, hiếm khi lại gần hay có chút bóng gió nào. Trong 1 màn trình diễn, 1 cặp tình nhân hát cho nhau nghe từ 2 đầu sân khấu, với 2 chiếc microphone được lấy ra từ hộp thư (chàng) và chiếc ví (nàng). Giữa các màn trình diễn, các màn hình chiếu những đoạn quảng cáo rất trong sáng về tình bạn và sự quyết tâm khi biểu diễn; trong các tiết mục họ trình diễn những hình ảnh màu sắc rực rỡ, đôi lúc khá trẻ con, đôi lúc mang hơi hướng của Andy Warhol, nhưng luôn luôn vui tươi rực rỡ.
Trong những năm qua sức ảnh hưởng của Kpop đã trườn dần đến mức toàn cầu. Rất nhiều nghệ sĩ phát hành album tiếng Hàn và tiếng Nhật, 1 minh chứng về tính chất dễ dàng hoán đổi cho nhau của nhạc pop châu Á. Và nhiều con đường tiến vào thị trường Mỹ, dù nhỏ đến đâu, cũng đang được mở ra. Trong đêm diễn này, các nghệ sĩ hát và lip synch cả tiếng Hàn và tiếng Anh. Girls’ Generation gần đây đã kí hợp đồng với Interscope để phát hành nhạc trong thị trường Mỹ. Và tháng 8 năm nay, Billboard đã khai trương BXH Kpop Hot 100 chart. Đây là 1 thị trường sinh sôi nảy nở rất nhanh.
Và điều này cũng có nghĩa những ý tưởng vừa thịnh hành sẽ sớm bị đào thải. Đây sẽ là lời khuyên cho
những bài hát được gia cố thêm bởi những đoạn rap rất không cần thiết*:
chiếu lời dịch tiếng Anh của lời bài hát lên màn hình cũng không giúp được gì. Màn rapping tốt nhất của đêm diễn đến từ Amber, thành viên tomboy của ban nhạc ít bóng bẩy nhất đêm diễn, f(x), người được cổ vũ cuồng nhiệt mỗi khi cô bước ra phía trước những thành viên nữ tính khác trong nhóm.
*nguyên văn: goofy, đã dịch chệch đi để tránh gây tranh cãi.
Nếu như có 1 ảnh hưởng trực tiếp từ Mỹ có thể thấy rõ ở đây, dù hơi lạ lùng, nhưng đó chính là Kesha, người có âm nhạc gần nhất với tính chất vui vẻ và đôi khi là không rõ dòng nhạc gì của Kpop; các bài hát Tik Tok và My First Kiss của Kesha cũng được cover lại trong đêm diễn này.
Tuy Kesha giống với dòng nhạc trẻ hơn của Kpop, Kesha không hề giống với những nghệ sĩ có style trưởng thành hơn. Những đại diện của style này là Kangta với thể loại nhạc tình cảm nhẹ nhàng như Josh Groban, ca sĩ chính của H.O.T, nhóm nhạc đặt nền móng cho Kpop và đã tan rã, người xuất hiện thoáng qua trong phần đầu buổi diễn, và song ca TVXQ, 1 phiên bản ít thành viên hơn của nhóm nhạc lâu năm cùng tên, với 1 màn biểu diễn R&B slow jam gợi nhớ đến Jodeci hay Usher thời kì đầu. BoA, ca sĩ solo duy nhất của đêm diễn, đã phát hành album được 1 thập kỉ, và bài Copy&Paste của cô nghe giống như 1 bản nhạc của Janet Jackson những năm 1993.
BoA cũng sẽ xuất hiện trong Cobu, 1 bộ phim 3D về dance được phát hành năm sau, preview của bộ phim được chiếu trước đêm diễn giữa những tiếng hò hét lớn. Đám đông cũng gào thét trước 1 quảng cáo cho Super Junior Shake, 1 trò chơi trên iPhone, và trước quảng cáo thi tuyển quốc tế của SM Entertainment, diễn ra vào đầu năm sau tại nhiều quốc gia, điều sẽ giúp bộ máy SM tiếp tục chạy trong những năm tiếp theo.
Source: The New York Times. Tác giả: Jon Caramanica
Cre: http://www.nytimes.com/2011/10/2 … -garden-review.html
V-trans by Fairy@Kst.net.vn
Đôi dòng về tác giả: Jon Caramanica là 1 nhà phê bình nhạc pop, gần đây nhất là Senior Contributing Writer tại XXL. Các bài viết của ông đã được đăng trên rất nhiều báo, trong đó có The New York Times, Rolling Stone, Spin, The Village Voice, New York Magazine. Ông tốt nghiệp Đại học Harvard năm 1997.
Tags: featured, sm town